Trẻ lo lắng khi nhận về những điểm 6, điểm 7, thậm chí điểm 8 và bần thần, ỉu xìu khi nhận bàn thua hay những kết quả không như ý. Thất bại là một khủng hoảng đối với trẻ.
Chẳng bao giờ có lập trình cho chiến thắng. Ai chiến thắng mà chưa hề chiến bại? Làm gì có thứ gọi là luôn thắng. Tại sao chúng ta luôn đòi hỏi người khác, mà ở đây là chính con cái chúng ta, phải luôn thắng?
Mong muốn con mình chiến thắng thực ra là một mong muốn chính đáng. Nhưng mong muốn đó không bao gồm phản ứng tiêu cực khi con thua. Có một số ba mẹ vẫn nói với con rằng "Thắng thua không quan trọng" nhưng lại buồn thấy rõ, thất vọng thấy rõ khi con mình thua.
Hãy cho con được quyền thất bại! Đó cũng là một món quà giá trị mà ba mẹ có thể mang đến cho con mình. Ba mẹ chỉ cho con thấy sai ở đâu để dẫn đến thất bại, cần cải thiện điều gì để thành công nếu được làm lại điều này, giúp con tìm thấy những khía cạnh tích cực từ những thất bại cũng như cùng nhau học hỏi từ thất bại đó. Hoặc là chỉ đơn giản, cho con điểm tựa khi con thất bại. Một điểm tựa để trở về và để được vỗ về.
Một đứa trẻ gặp nhiều thất bại trong cuộc sống tuyệt đối không phải là một đứa trẻ hỏng, thất bại hay tệ hại, kém cỏi. Hãy cho trẻ thấy con đường đi tới thành công luôn phải trải qua những thất bại. Dạy trẻ không phải chỉ dăm bữa, nửa tháng, không phải bằng bài học này kiến thức kia mà đó là chuyện cả đời và từng chút một, suốt cuộc đời chúng ta. Vì thế, hãy luôn kiên trì ba mẹ nhé!